Game mobi, avatar, phần mềm miễn phí
HOME GAME MP3
>>Kho Game Online 2013
>>Hot Clip Cựt Hay 2013
>>Kênh 18 Cập Nhật
I love you baby (Spandex)
>>Admin : Chào mừng bạn đến với wapsite http://giaitrionline.sextgem.com Trang giải trí hoàn toàn miễn phĩ hàng đầu vn.Chúc Bạn Online Vui vẻ...!
Thế giới giải trí trên mobile
>>Game Cập Nhật 24h...

Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Truyện tâm linh

 

HỒI BA MƯƠI BẢY
DẠO ĐỊA NGỤC CẮT THẬN CHO CHUỘT GẬM

Phật Sống Tế Công
Giáng ngày 19 tháng 8 năm Đinh Tỵ (1977)

Thơ:

Canh thâm dạ tịnh nguyệt đương thiên
Đời Lĩnh Dương Sinh hạ cửu tuyền
Phụng chỉ trước thư kinh nhất tại
Độ mê khuyến thế biến tam thiên.

Dịch:

Trăng khuya vằng vặc giữa trời đêm
Hướng dẫn Dương Sinh xuống cửu tuyền
Phụng chỉ trọn năm mong viết sách
Ba ngàn thế giới độ mê lầm.


Tế Phật: Quý đường phụng chỉ viết sách Dịa Ngục Du Ký đến nay đã qua một năm. Ta được vinh dự hướng dẫn thánh bút Dương Thiện Sinh quan sát âm phủ để biết rõ tình hình cùng gặp gỡ các tội hồn để hỏi rõ chứng cớ. Nhiệm vụ thật là lớn lao, đường địa ngục quá gập ghềnh, đi lại thật là vất vả cực khổ. Địa Ngục Du Ký sẽ là bộ đại kỳ thư trong thiên hạ ứng thiên mệnh mà giáng thế, nhân thiện nam tín nữ thuộc Thánh Hiền Đường ở Đài Trung lãnh chỉ phát huy đạo giáo. Hơn nữa lại có thánh bút Dương Thiện Sinh tinh thần cực kỳ sáng suốt mới hoàn thành nổi nhiệm vụ của Tiên Thánh khiến lòng ta cũng có chút an uỷ. Địa Ngục Du Ký trước tác đến nay đã được hơn nữa bộ, tuy chưa hoàn tất nhưng ta hy vọng chư sinh hãy gắng chịu cực đừng có thễ nải. Một khi sách hoàn thành thì công của Dương Sinh vượt qua tam đại. Nhân giờ dạo thăm âm phủ đã tới, Dương Sinh mau lên đài sen.

Dương Sinh: Xin tuân lệnh. Đa tạ ân sư, trải qua một năm cực nhọc, nhờ ơn thầy đã tận tình chỉ giáo, không điểm nào là con không thấu triệt. Con chỉ tiếc là tính con còn non dại cho nên không lĩnh ngộ được hết những điều ân sư dạy dỗ. Kính xin ân sư ban thêm linh quang cho con bởi vì con vừa mới từ Đẩu Nam Cảm Tu Đường gấp rút trở về, tinh thần con mệt mỏi, ân sư có thể ban cho con một viên linh đơn để cho tinh thần con thêm vững mạnh.

Tế Phật: Tuy quá khổ cực, vậy mà con cũng dốc lòng tin tưởng, một lần nữa ta ban thêm cho con một viên linh đơn. Con cũng biết từ khi bắt đầu soạn sách Địa Ngục Du Ký, thân thể của con mỗi ngày một kháng kiện, Tiên Phật ở trong cõi vô hình cũng đã ban cho con rất nhiều sinh lực. Nay ta lại đặc biệt cho con thêm ba viên linh đơn nữa, mau uống đi rồi chuẩn bị dạo âm ti.

Dương Sinh: Muôn phần cảm kích vì ân sư đã hiển hoá giúp đỡ. Con bị đau bao tử nhiều năm, nhưng từ khi phụng chỉ soạn sách tới nay, dần dần không uống thuốc mà khỏi. Ngày hôm nay được ân sư ban thêm linh đơn uống vào tâm thần vô cùng sảng khoái thâm tạ ân sự.

Tế Phật: Thời giờ đã trễ, mau lên đài sen.

Dương Sinh: Xin tuân mệnh. Con đã sẵn sàng, mời ân sư khởi hành.

Tế Phật: Đã đến nơi, mau xuống đài sen.

Dương Sinh: Thưa trước mặt là ngục gì? Tại sao lại có tiếng người khóc thảm và tiếng chuột kêu vang?

Tế Phật: Trước mắt là Lục Điện, chốn cai quản mười sáu tiểu địa ngục cắt thận cho chuột gặ. Ngục Quan và các Tướng Quân đã tới, mau tiến lên phía trước chào hỏi.

Dương Sinh: Phải phải! Xin bái kiến Ngục Quan và Tướng Quân. Tôi thuộc Thánh Hiền Đường ở Đài Trung tên là Dương Sinh, bữa nay theo ân sư đến thăm viếng quí ngục, xin được chỉ giáo cùng giúp đỡ phương tiện.

Ngục Quan: Hãy đứng lên, chớ quá lễ độ. Bản ngục đã nhận được chỉ dụ của Minh Vương nên biết Tế Phật cùng Dương Thiện Sinh sẽ đến tham quan để soạn sách . Xin theo chúng tôi vào trong ngục.

Dương Sinh: Đa tạ sự tiếp đãi ân cần của Ngục Quan. Trong ngục đầy chuột già nhắm tội hồn tấn công, các tội hồn thì lăn lộn dưới đất, hai tay không chống cự lại với chuột, chỉ nghe kêu khóc một cách điên cuồng, chẳng biết họ đã phạm phải những tội gì?

Ngục Quan: Ngục này toàn là tội nhân phái nam, lúc sống tham dâm hiếu sắc, hoặc phạm vào thanh qui giới luật của sắc quỉ . Sanh tiền tham dâm, phá hoại đạo đức, cho nên để trừng phạt phải cắt đứt âm cùng dương vật. Đàn chuột lớn cắn nhai như vậy là ý muốn trừ cho tuyệt nọc dâm dục.

Tế Phật: Hình phạt này thật là đau đớn vô cùng. Tục ngữ có câu: “Trảm thảo bất trừ căn, xuân phong xuy hựu sinh” (Trừ cỏ không trừ tận rễ, gió xuân thổi nó lại sinh) cho nên bọn này vì ham thích gió xuân do đó phải chịu hình phạt này vậy.

Ngục Quan: Tôi sai áp giải mấy tội hồn lại đay để nó thuật lại những hành vì bất lương lúc còn tại thế khiến phải tới đây chịu hình phạt.

Dương Sinh: Tốt lắm. Những tội hồn kia hai tay bị trói, gặp lũ chuột tấn công, có kẻ thì kêu khóc, có kẻ thì lăn lộn giẫy giụa, còn lũ chuột lại dữ như mèo, xem ra hung hãn vô cùng, chúng cắn người như mèo ăn chuột vậy.

Tế Phật: Cảnh này chính là cảnh chuột già cắn bao bố ăn hạt nhân vậy. Nhìn cảnh máu tươi chảy lênh láng thật đáng thương cho chúng sinh, chỉ vì ham hưởng thụ khoái lạc nhất thời để đến nỗi bây giờ phải gánh chịu thảm cảnh này.

Ngục Quan: Tôi đã dẫn ra đây hai tội hồn. Nay hai tội hồn kia, đây là Tế Phật cùng Dương Thiện Sinh thuộc Thánh Hiền Đường ở Đài Trung, hai vị lãnh sắc chỉ của Ngọc Đế xuống âm phủ quan sát để viết sách, các ngươi mau thuật lại những hành vi ác độc lúc còn sinh tiền để làm tài liệu viết vào sách Địa Ngục Du Ký hầu khuyên răn người đời.

Tội Hồn: Tôi lúc sinh tiền đã nhập thánh môn tu đạo, trì trai giữ gới nhất định không kết hôn để khỏi sinh con đẻ cái. Sau vì sinh tình nên không giữ nổi, đã cùng một nữ đồng đạo phá bỏ giới luật, luyến ái lẫn nhau uổng phí cả tấc lòng thành tu đạo. Sau khi chết không những tới được thiên đường mà còn bị quỉ vô thường Hắc Bạch áp giải xuống âm phủ để đài gương soi ác nghiệp chiếu tọi lại những hành vi xấu xa thuở trước khiến không còn chối cãi được. Sau đó tôi bị chuyển giao qua Lục Điện, Biện Thành Vương cả giận mắng tôi là thân đã nhập cửa thánh biết pháp mà lại còn phạm pháp thành tội nặng hơn một bặc, cho nên tôi bị xử đày ở địa ngục chuột cắn thận. Đầu tiên tôi bị âm sai cắt mất sinh thực khí, sau đó bị trói và quăng xuống đất cho chuột cắn. hàng ngày tâm trí điên loạn đua khổ vô cùng, tiếc rằng chỉ vì sai lầm một bước mà thành cái hận nghìn đời. Mong rằng những ai đã nhập cửa thánh ở cõi thế gian nên giữ Thánh qui, nếu không sau khi chết chẳng những không được công quả vì mà còn bị đền tội.

Tế Phật: Tục ngữ viết: “Trì trai cẩn trí đỗ tề vi giới” (Đã giữ trai giới tu hành thì phải cẩn thận xác thịt) chính là lẽ đó. Trước không lo tu thanh tịnh khiến hiện tại âm binh cùng chuột già lo tu chỉnh giùm người để cho người thanh tịnh lại, quả là tội báo tự lãnh.

Ngục Quan: Tội hồn thứ hai mau thuật lại nhừng hành vi lúc còn sống.

Tội Hồn: Khi tôi còn là một học sinh trung học đệ nhất cấp, bị bạn xấu dẫn dụ tới chốn ăn chơi, sau này có tiền tôi lại đến đó tiêu khiển. Sau cùng tôi rủ lũ bạn tới đó phiêu lưu một trận gió mưa cùng gái giang hồ, khiến có kẻ bị bệnh phong tình. Bởi phạm phải lỗi đó nên lúc chết bị áp giải tới đây chịu tội, thống khổ không cách nào tả hết. Lúc sống chơi bời khi chết phải tới đây tháng năm chịu nạn, thật là hối hận cũng không kịp nữa.

Ngục Quan: Thiếu thời không chịu chăm lo học hành lại ham trò vầy hoa nghịch liễu, chưa kết hôn mà đã dám coi thường trinh tiết chẳng gắng giữ gìn. Rủ rê bạn bè vào đường truỵ lạc, gốc dâm đã gây nên nghiệp báo cho nên sau khi chết bị đày xuống ngục này là lẽ đương nhiên.

Dương Sinh: Thấy bọn họ thật đều đáng thương. Trong ngục giam tội hồn quá đông, không rõ họ phạm những tội gì mà phải tới đây thụ hình?

Ngục Quan: Bản ngục mỗi ngày có hạng ngàn tội hồn mới, cho nên phạm vi các tội ở ngục này rất đông. Phàm những kẻ dan díu với kỹ nữ, chưa kết hôn mà đã đến nhà chứa phá trinh, kiếm nơi kín đáo hành lạc; đã kết hôn rồi mà còn phạm tội gian dâm, đã vào cửa Phật cửa Thánh mà còn phạm dâm, tội loạn luân, bề hội đồng. Gốc dâm này quá sâu, tất cả đều phải tới đây thụ hình.

Tế Phật: Ta khuyên người đời chớ bao giờ phạm vào tội dâm. Đó là tội rất nặng, nhất là kẻ đã tu đạo mà không đề cao cảnh giác lỡ phạm vào tội dâm thì không thể tha thứ được. Chẳng những bị đày ở Ngục Moi Tim thuộc Đệ Ngũ Điện mà còn bị lần lượt chuyển giao qua các ngục khác chịu thêm hình phạt. Nhưng Trời đất vốn hiếu sinh mở lối, một khi đọc sách Địa Ngục Du Ký rồi mà quyết tâm sám hối sửa đổi lỗi lầm, ẩn tống sách để khuyên đời đừng phạm vào những tội đó nữa, thời đức Ngọc Đế sẽ có chỉ dụ giảm khinh hoặc miễn hẳn tội cho. Vì thời giờ đã trễ, Dương Sinh mau chuẩn bị trở lại Hiền Đường.

Dương Sinh: Đa tạ Ngục Quan và chư vị Tướng Quân đã ân cần tiếp đãi, chúng tôi xin cáo từ.

Ngục Quan: Các vị Tướng Quân hàng ngũ chỉnh tề đưa tiễn khách.

Tế Phật: Dương Sinh mau lên đài sen chuẩn bị trở lại Hiền Đường.

Dương Sinh: Con đã sửa soạn xong, mời ân sư trở lại trần gian.

Tế Phật: Đã về tới Thánh Hiền Đường, Dương Sinh xuống đài sen, hồn phách nhập thể xác.

HỒI BA MƯƠI TÁM
DẠO ĐỊA NGỤC DẠY LÁI XE

Phật Sống Tế Công
Giáng ngày 6 tháng 9 năm Đinh Tỵ (1977)


Thơ:

Xiển giáo vô từ thế lộ dao
Hạnh Đàn thánh hội hỷ kim tiêu
Nhân văn hội tuỵ trung châu địa
Đạo khí đằng đằng xán ngọc tiêu.

Dịch:

Khai giáo đường xa há ngại ngần
Đêm vui vườn Khổng họp văn nhân
Thần tiên chốn cũ giờ đông đảo
Ánh đạo trời cao toả ngập tràn.


Tế Phật: Hè đi thu tới lòng lạnh lẽo, người may thêm áo, chim mọc thêm lông. Bốn mùa thay đổi không ngừng. Nhớ lại thuở nào còn thơ ấu ngày nay con cháu đầy nhà, mắt mờ tay run đi đứng chậm chạp không vững. Tiếc ngày xanh và tuổi hoa niên đã hết, lúc này hồi tưởng lại quá khứ thì thấy kiếp sống của con người chẳng khác gì một giấc mộng. Khuyên người đời hãy lo níu lấy thời gian, một khắc trôi qua là một tấc sinh mạng. Sớm nhập thánh môn để mà tu thân cầu đạo, ngoài xã hội làm một người dân lương thiện, trong cửa Thánh là một đệ tử hiền lành. Thời sau khi chết xa lánh được địa ngục, giả thử có phải ghé qua thì cũng chỉ như là người khách, không phải chịu thụ hình bị tội khổ cực. Hôm nay đã tới giờ dạo âm ti, Dương Sinh chuẩn bị lên đài sen.

Dương Sinh: Thưa ân sư, hôm nay sẽ mình tới ngục nào?

Tế Phật: Ta chưa nói vội, chút nữa sẽ biết.

Dương Sinh: Con đã sẵn sàng, mời ân sư khởi hành...

Tế Phật: Đã đến nơi, Dương Sinh mau xuóng đài sen.

Dương Sinh: Thưa ân sư, tại sao ân sư lại đưa con đến sườn núi này? Tiếng kêu từ phía trước vọng tới giống như là có kẻ bị giết chóc hay bị đánh đập. Ngã đường đằng trước âm binh lại đang áp giải các tội hồn đi tới, mình theo họ xem ra sao?

Tế Phật: Cuộc hành trình bữa nay của chúng ta chỉ cốt để quan sát địa ngục ở sườn núi phía trước, ta hãy mau theo cho kịp đám âm binh.

Dương Sinh: Mình đã theo kịp âm binh, họ quay lại chào kìa. Không rõ những tội hồn này đã phạm phải tội gì mà bữa nay bị giải đi hành tội.

Tế Phật: Những tội hồn này đa số cỡi xe máy hoặc lái xe hơi, họ được gọi là kỵ sĩ. Vì lúc sống phạm tai nạn xe cộ làm chết người cho nên sau khi chết bị đày xuống địa ngục này chịu tội.

Dương Sinh: Lái xe hơi cỡi xe máy mà đụng chết người ở trần gian đã giải quyết rồi mà cũng chưa xong được hay sao?

Tế Phật: Làm hại mạng người đương nhiên bị luật ở cõi âm xử phạt. Đã đến cửa ngục, muốn rõ con hãy chờ, lát nữa hỏi Ngục Quan sẽ tỏ.

Dương Sinh: Cửa ngục hiện ra trước mắt, hai bên cửa có lính canh nghiêm ngặt. Trên cửa có viết năm chữ "Địa Ngục Dạy Lái Xe". Ngục Quan cùng các vị Tướng Quân đều đã thân hành ra trước cửa nghênh tiếp chúng ta.

Tế Phật: Dương Sinh mau tới làm lễ ra mắt.

Dương Sinh: Kính chào ra mắt Ngục Quan cùng chư vị Tướng Quân. Bữa nay tôi và ân sư Tế Phật phụng mệnh đến quí ngục tham quan, sưu tầm tài liệu để khuyên đời, mong Ngục Quan hãy giúp đỡ phương tiện để có thêm bằng chứng.

Ngục Quan: Dương Thiện SInh chớ quá lễ độ, mời hai vị theo chúng tôi vào trong tham quan.

Dương Sinh: Thưa Ngục Quan, quí ngục đây thuộc sự cai quản của điện nào?

Ngục Quan: Phàm những tai nạn xe cộ làm thiệt hại nhân mạng, hoặc trọng thương khiến cho người ta trở thành tàn phế thì bất luậ là chủ xe máy, xe hơi hay xe đạp, sau khi chết đều phải tới đây để chịu quả báo. Xin mời quí vị theo tôi vào trong ngục quan.

Tế Phật: Đa tạ.

Dương Sinh: Các tội hồn tụ tập đông đảo bên sườn núi, trên con đường ghồ ghề lầy lội họ đang đẩy những chiếc xe giống như kiểu xe dùng sức người kéo đẩy thời xưa. Trên xe chất đầy đá xanh từ trên núi đổ xuống. Con đường chỉ rộng đủ cho hai xe qua lại, lỡ quá đà liền đâm xuống vực thẳm hai bên. Vì xe chở nặng lại không có thắng, tội hồn phải dùng hai chân ghìm lại, phải bước rất chậm để khi lỡ trớn còn kịp thắng xe. Hai chân tội hồn rách toang máu chảy tràn mặt đất. Có kẻ không cẩn thận xe lật cũng bị văng xuống vực, kẻ đỡ không nổi trợt chân té bị xe đè kêu thảm thiết. Có kẻ bị xe cán máu chảy loang trên mặt đật. Những loại hình phạt này thật là tân kỳ, nhưng cũng thảm thiết quá mức.

Tế Phật: Trên đời lái xe nếu không cẩn thận, lỡ xảy ra tai nạn làm hại tính mạng lại bị tai nạn, do đó phải đến đây để chịu khổ, không cách chi tránh khỏi nhân quả báo ứng.

Ngục Quan: Tôi đã ra lệnh cho mấy tội hồn thuật lại những tai nạn đã gây lúc còn sống như thế nào cho Dương Thiện Sinh nghe.

Dương Sinh: Xin đa tạ Ngục Quan.

Ngục Quan: Các tội hồn đã tới, bọn mi mau thuật rõ lại cho Tế Phật cùng Dương Thiện Sinh nghe những hành vi lúc còn sống để khi trở lại trần gian Dương Sinh còn khuyến cáo cho người đời rõ.

Tội Hồn: Lúc còn sống tôi là tài xế của một hãng chuyên chở công cộng, có lần vừa tới khúc quanh, một bé gái phóng qua, tôi thắng không kịp cán lên em bé. Trong suốt quãng đời lái xe tuy tôi không làm hại người nhưng sau khi gây ra tai nạn này hãng xe bị tổn hại cho nên công ty đã quyết định sa thải tôi. Sau khi chết tôi bị xử tù một năm tại ngục dạy lái xe này. Ở đây hàng ngày phải tập lái xe, từ trên núi lái xuống, hai chân phải thay thắng để điều khiển xe, phải cố gắng hết sức mình mới có thể duy trì được . Nhưng mỗi ngày phải đi lên xuống hàng trăm lần do đó tinh thần và sức khoẻ đều klkiệt hết, hai chân lại còn lỡ loét thối tha đau đớn vô cùng.

Ngục Quan: Tôi hồn thứ hai mau thuật lại những hành vi lái xe lúc còn sống của mi.

Tội Hồn: Khi còn sống tôi hành nghề lái xe rước kháh để làm kế sinh nhai. Có một đêm cùng bạn bè uống rượu. Sau khi nhậu say hai mắt đã hoa lại còn phóng xe quá tốc lực, qua mặt ẩu xe khác khiến cán chết một người khách bộ hành. Vì gây tai nạn giết người tôi đã phải bồi thường tiền bạc và ở tù. Sau khi chết Diêm Vương dạy rằng lái xe mà còn say rượu, xem mạng sống con người như trò chơi, do đó ra lệnh đày tôi ba năm tại Địa Ngục Dạy Lái Xe. Hàng ngày tôi phải chịu cảnh xe cán, xe đè, xe đụng hai chân sưng húp đau đớn vô cùng. Thân thể chịu đựng không thấu gầy như cây sậy. Hy vọng những ai lái xe ở thế gian nên đề cao cảnh giác không bao giờ được lái xe trong lúc say rượu để tránh gây ra ta nạn. Nếu gây ra tai nạn thì sau này xuống địa ngục không những không có rượu uống mà hai chân còn chảy máu đau đớn vô cùng.

Ngục Quan: Tội hônthứ ba mau thuật lại những hành vi gây ra tai nạn lúc còn tại thế.

Tội Hồn: Lúc còn sống tôi hành nghề buôn bán, hàng ngày cỡi xe giao hàng, thường chạy xe quá nhanh không tuân theo luật lệ giao thông, cho nên có một bữa đụng phải khách bộ hành và tôi cũng bị thương. Hai bên đều được đưa tới y viện chữa trị, tôi bị gẫy xương chân còn người kia bị đứt dây thần kinh ở đầu. Tôi điều trị tới nữa năm mới khỏi, còn người kia trở thành kẻ đãng trí, nên tôi phải bồi thường một ngân khoản rất lớn. Sau khi chết vì tôi gây ra tai nạn lưu thông này mà tôi bị áp giải tới Đệ Lục Điện. Biện Thành Vương phán đày tôi tại ngục này ba năm, chịu hành phạt đắng cay khổ cực.

Ngục Quan: Bữa nay ba tội hồn đã làm nhân chứng, phàm những kẻ lái xe ở trần gian nên lấy đó làm gương, phải gắng lái xe cho cẩn thận thì người và xe đều bình an. Sau khi chết được miễn cái cảnh khổ tới bản ngục thụ hình. Nếu như không cố ý làm hại tính mạng hay gây tật nguyền cho kẻ khác thì còn nhẹ một chút. Trường hợp uống rượu chay xe quá tốc độ, không tuân theo luật lệ lưu thông coi thường tính mạng người khác thì khi gây ra tai nạn rồi nạn nhân sống hay chết không cần biết, sau khi thác xuống đây đều bị xử tội. Cho nên khuyên người đời sau khi gây ra tai nạn chớ bao giờ trốn tránh nên chịu trách nhiệm rõ ràng, phải giữ đúng đạo nghĩa thì cái tội có thể giảm nhẹ được đôi phần.

Tế Phật: Địa Ngục dạy lái xe này là trại tù mới thiết lập, cũng giống như những trường dạy lái xe ở dương gian vậy. Tội hồn tới đây nhất nhất đều phải tuân theo trật tự lớp lang, không dám vượt quá tốc độ, nếu sai lầm một chút cũng khó tránh khỏi tai nạn. Vì vậy cảnh cáo những kẻ lái xe nên hết sức lưu tâm, coi mạng người là của Trời, không được uống rượu say rồi lái xe quá tốc lực. Nếu không giữ đúng luật, sau khi chết đến địa ngục này phải chịu cực hình, bấy giờ mới thấy khổ. Hôm nay thời giờ đã trễ, Dương Sinh chuẩn bị trở lại Hiền Đường. Đa tạ Ngục Quan cùng chư vị Tướng Quân đã chỉ giáo tường tận.

Dương Sinh: Xin đa tạ Ngục Quan cùng chư vị Tướng Quân đã giúp đỡ phương tiện. Chúng tôi xin cáo từ.

Ngục Quan: Không có chi, xin hai vị cứ tự nhiên. Lệnh Tướng Quân hàng ngũ chỉnh tề tiễn khách.

Dương Sinh: Con đã sẵn sàng, xin ân sư trở lại Hiền Đường.

Tế Phật: Đã tới Thánh Hiền Đường, Dương Sinh mau xuống đài sen, hồn phách nhập thể xác.


.:: Trang chủ ::.
>>Tag :
Online: 1 / 1
C-STAT