Teya Salat
Game mobi, avatar, phần mềm miễn phí
HOME GAME MP3
>>Kho Game Online 2013
>>Hot Clip Cựt Hay 2013
>>Kênh 18 Cập Nhật
I love you baby (Spandex)
>>Admin : Chào mừng bạn đến với wapsite http://giaitrionline.sextgem.com Trang giải trí hoàn toàn miễn phĩ hàng đầu vn.Chúc Bạn Online Vui vẻ...!
Thế giới giải trí trên mobile
>>Game Cập Nhật 24h...
Truyện tâm linh
HỒI BA MƯƠI CHÍN
DẠO ĐỊA NGỤC DÙNG KÌM KẸP MIỆNG DÙNG HÀM THIẾC ĐÓNG VÀO RĂNG

Phật Sống Tế Công
Giáng ngày 23 tháng 9 năm Đinh Tỵ (1977)


Thơ:
Thánh môn linh lạc đạo nhân hi
Mạo phạm châm qui tức thị phi
Mặc mạc canh vân chung thọ ích
hạt xuy trường dịch khổ vô y.

Dịch:
Cửa thiền vắng vẻ ít người tu
Giới luật coi thường thích thị phi
Lẳng lặng cầy bừa sau có lợi
Cô đơn thổi sáo khổ thân mù.


Tế Phật: Cửa Thánh lạnh lẽo, tu sĩ ngày một ít, có kẻ lòng dạ giả dối, ngoài mặt làm bộ tôn sùng nhưng trong bụng lại coi thường. Có kẻ miệng nói như trước chảy thao thao bất tuyệt, nhưng miệng với lòng phản nghịch nhau như bèo trôi không rỗ, căn cơ không thực, theo gió cuốn đi khó thành mạ cao, cây lớn. Cho nên hãy cố gắng cày bừa, năm năm gặt hái được nhiều lúa, còn bọn mù ngồi thổi sáo một mình chẳng có ai nghe! Tu đạo cần phải tu cho thành thực, lời Thánh có dạy: "Tích thiện nhân gia, tất hữu dư khánh. Vi ác chi nhân, tất hữu dư ương" (Kẻ tích thiện thì may mắn có dư, kẻ làm ác thì tai ương có thưa). Lưới trời ***g lộng tuy thưa mà khó lọt. Nếu như nay biết thức tỉnh quay đầu lại thì còn có đường nếu không gió thu thổi tới, lá vàng rơi lạnh lẽo sẽ không nơi nương tựa. Khi ấy sân nhà vắng vẻ điêu linh, hoạn nạn sau này sẽ vô cùng. Hôm nay đã tới giờ dạo âm ti, Dương Sinh chuẩn bị lên đài sen.

Dương Sinh: Xin tuân lệnh. Thưa tại sao bữa nay ân sư lại uống rượu say ngất ngưỡng, trong khi nói vẻ mặt lại không được vui vẻ.

Tế Phật: Nhìn thấu tim người đời, thấy mỗi kẻ đều cố tìm cách hưởng thụ vật chất, chợt nhớ tới tam cương ngũ thường, lòng ta âm thầm đau xót. Do đó, nhấp vài chung rượu đắng, sớm nay có rượu sớm nay say, để coi chúng sinh đoạ lạc, coi Trời đất hỗn độn.

Dương Sinh: Ân sư thật là đã từ lại bi.

Tế Phật: Mau lên đài sen, rượu chẳng làm người say, người tự say, sắc chẳng khiến người yêu, người tự yêu, tiền chẳng bắt người mê, người tự mê. Trâ,n gió lớn thổi qua ta đã tỉnh, thôi thầy trò mình dạo âm phủ... Đã tới nơi, Dương Sinh mau xuống đài sen.

Dương Sinh: Phía trước Ngục Quan đã tới nghinh tiếp. Kính chào Ngục Quan cùng chư vị Tướng Quân, bữa nay tôi cùng ân sư Tế Phật tới quí ngục hỏi han tìm hiểu, xin chỉ giáo nhiều cho.

Ngục Quan: Thôi miền lễ, mời đứng lên. Bản ngục là ngục chuyên dùng kìm kẹp miệng, dùng hàm thiếc đóng vào răng. Khu văn thư ở Đệ Lục Điện đã tiếp được chiếu văn nên được biết trước là Tế Phật cùng Dương Thiện Sinh thuộc Thánh Hiền Đường ở Đài Trung sẽ tới đây tham quan để viết sách Địa Ngục Du Ký. Xin thứ lỗi vì sự tiếp đãi hai vị không được trọng thể.

Tế Phật: Xin Ngục Quan đừng khách sáo, thầy trò chúng tôi bữa nay phụng chỉ dạo thăm địa ngục, hy vọng được giúp đỡ nhiều phương tiện.

Ngục Quan: Mời hai vị theo tôi vào trong quan sát.

Dương Sinh: Thấy tội hồn đông nhung nhúc trong nhà ngục, âm binh trừng trị tội hồn bằng cách dùng sắt nướng đỏ áp vào miệng tội hồn, dùng kìm kẹp quả cầu sắt đầy gai nhọn thọc vào miệng, lập tức máu tươi từ trong miệng trào ra, thân gục xuống hôn mê.

Tế Phật: Miệng các tội hồn này chắc là cứng lắm cho nên phải dùng dùi sắt cậy, rồi nong trái cầu sắt có gai nhọn vào khiến tội hồn có miệng mà khó nói, đau đớn kêu chẳng thành lời.

Dương Sinh: Hình phạt này thật quá tàn nhẫn! Người đời chỉ hóc chút xương cá trong cổ họng cũng đã vô cùng khổ sở, toàn thân không chịu thấu, mà nay lại dùng trái cầu sắt có gai nhọn nhét vô miệng, thực là đau khổ, say đắng muôn phần, chẳng thể nói nên lời. Xin hỏi Ngục Quan, những tội hồn này lúc tại thế đã phạm phải những lỗi lầm gì mà sau khi chết xuống âm phủ lại phải chịu những hình phạt này?

Ngục Quan: Phàm những kẻ tại thế ham cướp lời đoạt ý, ưa dùng lời đường mật dụ dỗ tán tỉnh gái đẹp, thích dùng lời dối trá lừa gạt kẻ khác để lấy tiền lấy bạc, ham hút cần sa ma tuý, trong lúc chuyện trò thường dùng lời châm chọc làm tổn thương danh dự của kẻ khác thì sau khi chết khó thoát nổi hình phạt của địa ngục dùng kìm kẹp miệng, dùng hàm thiếc đóng vào răng. Để tôi kêu vài tội hồn ra đây cho nó khai rõ những tội ác đã phạm.

Tế Phật: Bọn này hôn mê bất tỉnh, để ta dùng quạt Bồ này quạt một quat. cho tỉnh lại. Tướng Quân, mau moi trái cầu gai ra khỏi miệng chúng, còn không có miệng cũng chẳng thể nói năng.

Tướng Quân: Đã moi trái cầu gai ra khỏi miệng chúng, xin Tế Phật định đọat.

Tế Phật: Các tội hồn hãy lắng nghe những lời khuyên dụ sau đây: Hôm nay ta dẫn Dương Thiện Sinh là người phàm tới đây phỏng vấn để tìm hiểu rõ về tội phạm của các ngươi, các ngươi phải thành thực thuật rõ lại lúc sống đã phạm phải những tội thuộc về khẩu nghiệp ra sao, khiến sau khi chết phải đày đoạ tại ngục này?

Tội Hồn: Tôi lúc sinh tiền nói năng rất giỏi, giảng giải điều này lý nọ không những ai nấy đều thích nghe mà còn khiến tai mắt họ chết mê chết mệt. Nhan sắc tôi lại đẹp đẽ do đó sau khi lấy chồng vẫn còn lắm kẻ theo, một lần nọ có một kẻ tha thiết ngỏ lời yêu tôi, tôi thấy hắn giàu có liền giả dối nói với hắn rằng: "Chồng tôi đối xử với tôi tệ bạc, mong chàng đối xử tốt với tôi." Sau đó đi đến ngoại tình. Do lời gian dối, do nhan sắc hấp dẫn của tôi, cộng thêm ba tấc lưỡi khéo uốn éo, tôi đã ăn không của hắn một món tiền lớn, về sau ác ngôn ngày càng gia tăng, mỗi câu nói đều bao hàm sự châm chọc khiến hắn vô cùng đau đớn tủi nhục, cuối cùng không chịu thấu hắn liền tự tử. Sau khi chết hắn ôm hận xuống tuyền đài tố cáo với Diêm Vương. Diêm Vương xét ra hắn cũng sai lầm mới bị sa xuống hố. Còn tôi là phụ nữ mà tâm tính lại quá ác độc cho nên phải chịu quả báo. Về sau hồn hắn thường laii vãng quấn quít bên tôi, khiến thân thể tôi không được bình an. Trải qua bảy năm, vận suy khí nhược khiến phải chết. Hai kẻ cùng tới đối chất tại Thành Thác Oan, hắn bị kết tội hiếu sắc gian dâm với vợ người, còn tôi cũng bị xử nghiêm hình nơi các điện. Nay tôi bị giải tới điện này, Diện Thành Vương kết án tôi đã dùng miệng lưỡi mê hoặc người, ám hại người, đâm người nên phải tái thụ hình tại ngục dùng kìm kẹp miệng, dùng hàm thiếc đóng răng, hàng ngày bị tọng sắt vào họng đau đớn vô chừng.

Tế Phật: Ngươi giả yêu vờ thương, bày tình trăng gió, miệng lưỡi giết người, sau khi chết phải chịu tội này đáng lắm, đáng lắm chớ có oán than. Tội hồn thứ hai hãy mau khai rõ tội phạm của mi.

Tội Hồn: Tôi lúc sống là dân không nhà cửa, thích hút sì ke chích ma tuý, đến lúc nghiện ngập bèn trộm cấp đồ vật khắp nơi để kiếm tiền mua. Sau khi chết bị phán đày tại ngục này, thống khổ chẳng thể thở than. Đã không được hút ma tuý như lúc còn sống mà hàng ngày còn bị bắt nuốt những viên sắt tròn, bị đâm miệng thật là thống khổ, hận lúc sinh tiền tôi đã không chịu học sống tốt lành.

Ngục Quan: Hút ma tuý thời gian thụ hình do bản ngục phán rất lâu mà những độc tính không lui, do đó tội hồn không thể giải thoát để đầu thai được. Thế gian còn nhiều kẻ thích hút ma tuý cùng nhiều loại thuốc cấm khác, luật thế gian đã nghiêm nhặt, sau khi chết luật âm phủ càng thêm nặng, có kẻ bị đày thẳng xuống ngục A Tỳ. Mong những ai phạm tội này mau cải hoá chớ dùng ma tuý làm hại linh hồn cùng sinh mạng.

Tế Phật: Tội hồn thứ ba hãy mau khai rõ những ác nghiệp đã gây ra lúc còn tại thế.

Tội Hồn: Tôi đọc nhiều sách, nhớ được nhiều thành ngữ, nên hay cướp lời đọat lý của bạn bè, những điều nói ra đều là lời tà lý cong. Lại thường dùng lời nói của thánh hiền để phỉ báng kẻ khác. Sau khi chết bị Diêm Vương phán: "Mi không dùng lời nói của thánh hiền để hành thiện lại đem dùng để tranh biện một cách vô ích, như thế là lộng ngôn, cái miệng mi cũng vậy cho mi nuốt đạn sắt có gai, hãy nếm qua cho cái miệng và răng biết mùi vị." Bởi vậy hiện thời có miệng mà tôi không nói được.

Tế Phật: Có lý thì đi khắp thiên hạ, không có lý một bước cũng khó đi. Người đời nói năng cũng phải theo chân lý mà nói, như nói để giết người khiến đối phương thiệt mạng, thì đó không phải là chính ta hại họ sao? Cho nên những điều nói đó chỉ là tà lý. Ham lý luận tà lý, sau khi chết chắc chắn sẽ bị trừng phạt. Bây giờ tội hồn thứ tư, cớ soa mi lại đày đoạ tại ngục này?

Tội Hồn: Lúc còn sống có rất nhiều tiền, vì ham lợi tức, phàm những ai cần dùng tiền gắp hoặc những ai khốn khổ cần vay tiền của tôi, tôi đều cho vay nặng lãi, vốn lời cốt sao gia tăng ngày một thật nhiều. Nếu đối phương không trả nổi tiền vay thì tôi dùng bọn lưu manh trừng trị. Sau khi chết tôi bị Diêm Vương phán tội tham lợi tức, hút máu của người, thâu tiền lời quá đáng bèn phạt tôi nuốt sắt viên có giai, hiện thời quá thống khổ.

Ngục Quan: làm kẻ có tiền mà tim gan như đồng như sắt, chuyên môn lời cao để thâu cho thật nhiều lời, mặc dù có sự thoả thuận của đối phương song tim ruột quá cứng do đó ăn đồng nuốt sắt để hưởng thụ cái mùi vị phú quí bất nhân. Khuyên những kẻ giàu có trên dương gian, nếu như có dư tiền cho ai vay thì không nên thâu quá nhiều lời, chỉ nên lấy lời nhẹ để giúp đỡ người. Lấy việc giúp đỡ người làm vui, tại sao không làm?

Tế Phật: Bữa nay thời giờ đã trễ, Dương Sinh chuẩn bị trở lại Thánh Hiền Đường. Đa tạ Ngục Quan cùng chư vị Tướng Quân đã hậu đãi, xin cáo từ.

Ngục Quan: Lệnh cho các Tướng Quân hàng ngũ chỉnh tề đưa tiễn.

Dương Sinh: Con đã chuẩn bị xong, kính mời ân sư trở lại Hiền Đường...

Tế Phật: Đã tới Thánh Hiền Đường, Dương Sinh xuống đài sen, hồn phách nhập thể xác.

HỒI BỐN MƯƠI
DẠO ĐỊA NGỤC LƯỚI THÉP GAI ĐỈA ĐÓI VÀ CHÂU CHẤU

Phật Sống tế Công
Giáng ngày 9 tháng 10 năm Đinh Tỵ (1977)


Thơ:
Ỷ lan quyện cánh nhiều hồi lang
Thánh điển thanh tân hiển di hương
Khứ bại trần ai tiêu bách nghiệp
Phù sinh hà tất khổ bôn mang.

Dịch:
Chán tụa lan can lại dạo hiên
Điện thần hương ngất sạch vô biên
Đường trần thất bại tan cơ nghiệp
há khổ bôn ba cõi thế nhân.


Tế Phật: Thánh Hiền Đường vừa mới được dọn dẹp sửa sang trong ngoài sạch sẽ trang nghiêm. Thần Tiên rất thích những nơi thanh tịnh. Chúng sinh muốn thấy Thần Tiên thì trước hết phải gọt rửa tâm thân mình cho thật thanh tịnh, nếu không huệ nhãn sẽ bị bụi trần che lấp, chẳng thể nào trông thấy tiên cảnh được. Bữa nay chuẩn bị dạo âm ti, Dương Sinh mau sửa soạn lên đài sen.

Dương Sinh: Xin vâng lệnh. Thưa, bữa nay ân sư có vẻ vui mừng sảng khoái, không rõ nguyên nhân bởi đâu đây?

Tế Phật: Tới Thánh Hiền Dường là chốn thanh tịnh, ta thấy Thánh điện không dính một mảy bụi trần, cho nên nỗi âu lo tan biến.

Dương Sinh: Người đời thường nói "bất kiến vi thanh tịnh" (Mắt không nhìn thấy là thanh tịnh) ý của ân sư thế nào?

Tế Phật: Chỉ có Tiên Phật mắt không cần nhìn mà trí vẫn thông suốt thôi, còn phàm nhân chẳng thể như thế được. Cho là mắt không nhìn thấy rồi chẳng kiên cữ sự ô uế, hành động tà tâm laọn đức trong chốn tối tăm rồi nói không nhìn thấy tức là thanh tịnh được ư?

Dương Sinh: Ân sư nói rất chí lý, con đã sữa soạn xong, mời ân sư lên đường...

Tế Phật: Đã đến nơi, mau xuống đài sen.

Dương Sinh: Bữa nay mình tới đây sao chỉ thấy âm binh áp giải tội hồn đi, không hề nghe tiếng kêu khóc bị hành tội gì hết.

Tế Phật: Hôm nay chúng ta tới thăm Ngục Lưới Gai Sắt Dùi Cào Cào, ngục này tội hồn chịu những hình phạt thống khổ không cùng, do đó chỉ âm thầm rên xiết thôi. Con hãy đợi, lát nữa sẽ rõ mọi sự. Đã tới gần cửa ngục, Ngục Quan cùng Tướng Quân đang chờ đón chúng ta.

Dương Sinh: Xin vái chào Ngục Quan cùng chư vị Tướng Quân, bữa nay tôi cùng ân sư Phật sống tới thăm quí ngục cùng hỏi han sự tình, xin quí ngục giúp đỡ tôi phương tiện.

Ngục Quan: Bản ngục là Địa Ngục Lưới Gai Sắt Dùi Cào Cào thuộc Lục Điện do Biện Thành Vương cai quản. Nay Đài Trung Thánh Hiền Đường phát huy đạo giáo, công đức sâu dầy, giờ đây lại phụng chỉ viết sách Địa Ngục Du Ký, tiết lộ tình hình ở âm phủ để khuyên đời độ người, sự khó nhọc thật đáng kính phục, bản ngục cũng được tả vào sách vàng, thật quá vinh hạnh. Kính mời hai vị vao trong tham quan.

Dương Sinh: Đa tạ Ngục Quan đã kỹ càng chỉ giáo cho tôi. A! Trong ngục dùng toàn lưới sắt kết gai thép nhọn y hệt hàng rào dây kẽm gai ở trên trần. Dưới hầm ngập nước đã rào một tầng, trên mặt đất caòn rào thêm tầng nữa, khiến tội hồn không đứng lên nổi, phải bò sát đất mới di chuyển nổi, mỗi khi ngẩng đầu lên liền bị gai sắt đâm đau đớn. Các tội hồn rên xiết không ngớt, quần áo họ rách nát tả tơi, trên mình họ còn đeo theo hai vật gì, vì tôi đứng cách khá xa nên nhìn không rõ vật đó, xin Ngục Quan nói cho tôi hiểu được chăng?

Ngục Quan: Hai vật đó, một là sâu bọ hai là đỉa đói chuyên hút máu mủ và nước óc trong đầu người để sống.

Tế Phật: hãy đi tới để thấy rõ ràng hơn.

Dương Sinh: Đúng đúng, ối cha! Thì ra toàn thân tội hồn bị đỉa đói theo, hình cảnh này mọi người đều kinh hãi. Trên đầu tội nhân sâu bọ lại bu kín. Không hiểu bu như vậy là chúng ăn được những gì?

Tế Phật: Đỉa đói còn gọi là mã hoàng kỳ thường sống vào vũng bùn lầy, khi đã bám được vào người ta hút hết máu tươi nên người đời cũng sợ. Con hoàng trùng là một laọi sâu bọ chuyên phá hoại mùa màng, chúng thường bay hàng đàn thấy lúa thì sà xuống ăn cho bằng sạch. Ở đây hoàng trùng bu kín đầu là để hút cạn nước trong óc tội hồn.

Ngục Quan: hoàng trùng chuyên hút sữa trong hạt lúa còn non. Bữa nay ở âm phủ chúng hút nước óc trắng **c của tội hồn trông giống hệt như nước sữa trong hạt lúa non vậy.

Dương Sinh: Hiện thời tôi sợ quá, nhìn cảnh này lòng bàng hoàng, chân tay bủn rủn muốn ngất xỉu.

Tế Phật: Chớ kinh hãi, mình dạo âm phủ để viết sách, vốn phụng chỉ mà tới, có ta bên cạnh, hãy can đảm lên.

Ngục Quan: Xin hai vị hãy đợi một chút, tôi sẽ kêu thêm vài tên tội hồn nữa ra đây để chúng thuật lại những bằng chứng xác thực của các tội đã phạm.

Dương Sinh: Đa tạ Ngục Quan, nhưng trên thân tội hồn đỉa đói lại bám đầy khiến tôi sợ hãi quá.

Ngục Quan: Đúng đúng, nhưng hai loại trùng này đã bị trừ sạch, Dương Thiện Sinh chớ sợ hãi. Tôi ra lệnh cho hai tội hồn cung khai những tội ác đã làm lúc sinh tiền khiến sau khi chết phải tới đây thọ hình. Phật Sống Tế Công cùng Dương Thiện Sinh đến âm phủ cốt để tìm hiểu, vậy các tội hồn hãy thành thực cung khai hầu khuyến hoá thế nhân.

Tội Hồn: Lúc sống tôi làm quan toà chuyên xử những vụ kiện ttụng, mỗi khi được bị cáo lo lót tiền bạc tôi đều xử một cách bất công. Do đó đã xử oan nhiều người cùng phá huỷ công lý của luật pháp đi. Tôi đà kiếm được quá nhiều tiền trong lúc sống, tuy rằng tôi vẫn thường nghe nói làm quan toà mà tham tiền không ngay thẳng, thì sau khi chết sẽ bị báo ứng. Cũng có lúc tôi nghĩ đời này chỉ cần vinh hoa, phú quí, quyền cao chức trọng nhưng rồi đời sau sẽ ra sao đây? Sau khi chết, tôi tới đứng trước đài gương soi ác nghiệp, những hành vi nhãn tiền hối lộ, những lời kết án bất chính đều hiển hiện rõ ràng như trên màn ảnh vậy. Tội lỗi đã rõ ràng nên tôi phải lãnh hình phạt giam tại ngục Bùn Phân Nước Tiểu, sau đó lại bị giải giao qua Lục Điện. Biện Thành Vương mắng tôi là làm quan toà biết luật pháp, nắm giữ cán cân công lý mà còn bất công. Vì phạm vào tội đại ác cho nên tội đã bị xử đày tại ngục Lưới Thép Gai để cho sâu bọ **c khoét mà chịu khổ. Hàng ngày phải bò để lưới thép gai phía trên đâm nát thân, bị đỉa đói sâu bọ hút máu mủ, tuỷ óc. Toàn thân nhức nhối đau buốt, nguyên khí trong người bị hút hết, thật là đau khổ không thể nào tả xiết.

Ngục Quan: Đã hiểu pháp luật lại còn phạm pháp, thật là không còn pháp luật, không còn trời. Mong kẻ nắm giữ pháp luật ở thế gian phải học tác phong nghiêm minh công chính của Bao Công, hành xử đạt mức không quá đáng, không bất cập, vì xã họi trừ gian dẹp tệ, thế thiên hành đạo, công đức vô lượng. Nếu như không theo đúng qui luật của công lý, vì tự lợi mà thất tiết, tham lam mưu cầu hối lộ, sau khi chết xuống địa ngục ắt bị nghiêm hình sửa trị, ngoài ra còn liên luy đến cả con cháu đời sau bị đày ải điêu linh không dứt. Gương sáng ngàn xưa, báo ứng đều rất chí công. hai tội hồn hãy mau thuật lại những hành vi bất chính lúc còn tại thế.

Tội Hồn: Tôi lúc sống thân thể cường tráng khoẻ mạnh, thường bảo vệ các sòng bài cùng chốn ăn chơi, chiếm cứ một khu đất trống lấy huê lợi để sống. Cuộc đời trải qua những ngày sung sướng, từ sự ăn nhậu những của món ngon vật lạ cùng các thú vui chơi không thứ gì là không từng được hưởng. Có ngờ đâu sau khi chết bị Diêm Vương phán đày tại ngục này, Hiện trời quá đau đớn khổ sở không gì sánh nổi, thực muôn phần thê thảm!

Tế Phật: Phàm những kẻ không dùng nghề nghiệp chính để sinh nhai lại đi thâu lợi tức là hút máu huyết của kẻ khác thì sau khi chết đều phải tới đây để chịu tội, mong người đời mau tỉnh ngộ. Thời giờ đã trễ, Dương Sinh chuẩn bị trở lại Hiền Đường.

Dương Sinh: Cảm tạ Ngục Quan cùng chư vị Tướng Quân đã tiếp đãi quá nồng hậu, vì đã tới giờ chúng tôi xin cáo từ.

Ngục Quan: Lệnh các Tướng Quân hàng ngũ chỉnh tề tiễn khách.

Dương Sinh: Thưa con đã chuẩn bị xong, xin ân sư trở lại Hiền Đường.

Tế Phật: Đã tới Thánh Hiền Đường, Dương Sinh xuống đài sen, hồn phách nhập thể xác.



.:: Trang chủ ::.
>>Tag :
Online: 1 / 1
C-STAT