Game mobi, avatar, phần mềm miễn phí
HOME GAME MP3
>>Kho Game Online 2013
>>Hot Clip Cựt Hay 2013
>>Kênh 18 Cập Nhật
I love you baby (Spandex)
>>Admin : Chào mừng bạn đến với wapsite http://giaitrionline.sextgem.com Trang giải trí hoàn toàn miễn phĩ hàng đầu vn.Chúc Bạn Online Vui vẻ...!
Thế giới giải trí trên mobile
>>Game Cập Nhật 24h...

XtGem Forum catalog
Truyện tâm linh

 

HỒI NĂM MƯƠI BẢY
DẠO ĐIỆN THỨ MƯỜI THĂM QUÁN BÀ MẠNH

Phật Sống tế Công
Giáng ngày 26 tháng 5 năm Mậu Ngọ (1978)


Thơ:
Thập điện du hoàn công diệc viên
Thâu tài ấn tống quảng lưu truyền
Bảo thư giá trị linh chi quí
Giáo hoá nhân tâm quan thánh hiền.

Dịch:
Điện nọ thăm xong mọi việc yên
Góp tiền in tặng để lưu truyền
Sách hay hoa lạ bao yêu quí
Dạy dỗ người đời học Thánh Tiên.


Tế Phật: Dạo âm ti tới Điện Thứ Mười, từ hai năm nay, chư sinh bảo hộ pháp lý giúp đỡ viết sách người ngoài họ tưởng là phạt đứng lâu như vậy hẳn là có chuyện gì đây? Kỳ thật, đứng lâu như vậy mới là thế đứng chính đáng, mới là động tác cơ bản của kẻ xử thế, tu đạo phải đứng thật lâu mà vẫn không khó chịu, nếu đứng xiêu vạo ngã nghiêng làm sao thành được Đại La Kim Tiên? Mọi người đều tưởng nằm thẳng dẳng trên nệm, thư nhàn sảng khoái, nếu thế sẽ giống hệt thứ tiên lười, quỉ biếng chẳng thể ngang nhiên đứng thẳng lưng, làm tay hảo hán đè mây lướt gió. Dương Sinh nghe ta nói có đúng không?

Dương Sinh: Thưa đúng lắm, ân sư dạy như vậy tất là chính đáng, bởi lẽ chân đứng không vững tức là không có lập trường, đất đứng đã không có nói chi tới tu đạo?

Tế Phật: Kẻ đứng không vững hẳn là nằm ngồi cũng chẳng yên, cho nên tu đạo trước hết phải "lập định" rồi sau mới làm chủ được bản tính, mới thâu hồi nổi cái tâm rối rắm động loạn. Dương Sinh chuẩn bị lên đài sen, chúng ta bữa nay kiếp tục dạo thăm Điện Thứ Mười.

Dương Sinh: Thưa con đã sửa soạn xong, xin ân sư hãy khởi hành.

Tế Phật: Đã tới nơi, Dương Sinh xuống đài sen.

Dương Sinh: Điện Thứ Mười, Minh Vương ở phía trước, xin chào ra mắt.

Minh Vương: Miễn lễ, hai vị bữa nay lại tới thăm, rất hoan nghênh. Bừa trước chỉ mới thăm Sở Chuyển Kiếp, tạm giới thiệu tình hình các ty, bữa nay hẵn là sẽ được tình hình sáu ngã luân hồi, vì thời giờ có hạn chúng ta mau đi tới phía trước.

Dương Sinh: Cảm tạ sự hậu đãi của Minh Vương cùng sự hướng dẫn của chư vị quan viên... Đã tới Sở Chuyển Kiếp bữa trước, người ta quá đông đúc, gồm đủ mọi giống người thuộc các nước từ Á qua Ân họ đang chuẩn bị đầu thai chăng?

Minh Vương: Người đời sau khi chết, phàm những kẻ phạm tội đều phải qua các ngục để xử trị cho nên địa ngục cũng giống như "Quốc tế Pháp Định". Các loại nhân sĩ chuyển kiếp luân hồi đầu thai đều lo lãnh giấy chứng nhận, giống như dương gian xuất ngoại phải lo giấy xuất cảnh vậy.

Dương Sinh: Đã tới Ty Thụ Sinh, trong này người càng đông hơn, giống như cảnh chen chúc nơi bến xe đò.

Tế Phật: ha ha, đây đều là những người muốn lên đài chuyển kiếp luân hồi, như cảnh dương gian tại bến đợi xe, xe vừa nổ máy bánh không ngừng chuyển động. Chỗ hành khách mua vé tình quá nhỏ người mua vé đi các nơi là những âm hồn chuyển kiếp đầu thai các chốn trên thế giới lại quá đông.

Minh Vương: Tế Phật nói rất đúng, người đời sau khi chết phải qua các điện để xét xử và thụ hình mới được đưa đi đầu thai. Đường luân hồi quá vô tình, tuy cùng đi một chuyến xe chuyển kiếp luân hồi nhưng mục đích của mỗi kẻ lại khác nhau, nhân duyên của mỗi người không giống nhau, vẫy tay xuống xe, một đời chi> hay lo lúc sinh hoạt trong cùng một hoàn cảnh.

Dương Sinh: Phía trước người ta tu tập quá đông, giống như đang uống nước trà đá lạnh để giải khát. Bữa nay trời quá nóng nực, tôi cũng khát nước quá, tới trước uống một ly cho khỏi khát có được không?

Minh Vương: Không thể được, đó là quán Bà Mạnh, kẻ đầu thai đều phải húp "cháo lú", nếu như Dương Sinh húp phải, sau khi trở lại trần gian liệu có tránh khỏi là kẻ mơ mơ hồ hồ, quên hết mọi sự không còn nhớ gì nữa không?

Dương Sinh: Lợi hại tới mức đó sao?

Tế Phật: Con chớ tưởng đùa, Minh Vương không nói giỡn đau.

Dương Sinh: Quán bên đường quả nhiên có đề ba chữ Mạnh Bà Đình (Quán bà Mạnh). Xin Minh Vương giới thiệu tình hình ở đây cho tôi rõ được không?

Minh Vương: Mạnh bà Đình do Bà Mạnh cai quản, bà ta phụng Mệnh Ngọc Đế phụ trách công tác cho các âm hồn húp cháo lú trước khi đầu thai, vì nếu không sau khi đầu thai sẽ nhớ lại chuyện tiền kiếp, hài nhi sẽ tìm kiếm và nhận ra thân thuộc, tạo nên cảnh lớn bé vô trật tự, ngũ luân không còn phân biệt, kiếm thù oán, đời sẽ đại loạn. Vì vậy tạo vật đã biến hoá một cách kỳ diệu, dùng cháo lú để cho kẻ đầu thai húp vào quên hết mọi chuyện kiếp trước. Cháo này có đủ năm vị chua, cay, măn, ngọt, đắng hổn hợp, cho nên uống vào không còn biết đông tây nam bắc, đầu óc quay cuồng mơ mơ hồ hồ tự rơi vào một trong sáu ngả của bánh xe chuyển kiếp.

Tế Phật: Thứ "cháo lú" này cũng là "cháo mê hồn" vì sau khi ăn vào thân hồn điên đảo, dương gian cũng có loại cháo này.

Dương sinh: Thưa, con chưa từng nghe nói.

Tế Phật: Cũng như rượu vậy, con hãy nhìn kẻ uống rượu quá độ, không còn phân biệt được đông tây nam bắc đi lầm đường lạc lối, thậm chí sai cả nhà, giống như kẻ mất linh hồn, có như vậy mới có thể lăn vào vòng luân hồi. Kẻ không muốn đâu thai ác đạo thì đâu dám ăn tới? Kẻ say rượu dám băng mình qua biển lớn, dám đút đầu dưới bánh xe, nước lửa không sợ, gan mật quá lớn! Trong lúc họ mê man bất tỉnh, bị rơi vào vòng luân hồi mà chẳng hay. Một sớm dã rượu tỉnh lại thì đã xa trời, giống hệt như đầu thai chuyển kiếp một sớm bừng sáng tỉnh lại thấy xa cách cõi đời ở giữa khổng trời đất khác.

Dương Sinh: Cháo lú diệu dụng như vậy cho nên người đời sau khi chết ai mà chẳng uống.

Minh Vương: Dương Sinh còn có điểm chưa rõ, âm hồn sau khi qua các điện sữa trị lúc tới đây thì sự đói khát đã tới mức cùng cực, Điện Thứ Mười lại giáp giới dương gian, phía ngoài quán bà Manh nóng như thiêu như đốt, phàm âm hồn tới đây đều muốn vào quán uống trà đá giải khát, đó chẳng phải là tự đâm đầu vào lưới sao? Nếu ngày hè nóng nực đi hàng vạn dậm đường hẳn là miệng cảm thấy khát vô cùng, tại cuối con đường có một cái quán mát mẻ, lại có trà đá lạnh uống không phải trả tiền, ai mà chẳng tranh uống trước? Có kẻ còn cho một ly là quá ít, bèn rót lấy rót để chẳng ngừng. Dầu vậy bọn giảo hoạt tới đây, tuy miệng khát nhưng vì rõ thứ cháo này lợi hại nên không vào quán Bà Mạnh ăn uống tức thì mặt đất tự nhiên bắn ra một móc sắt móc chặc lấy người khiến chẳng thể giãy giụa, rồi gái hầu của Mạnh Bà cưỡng bức đổ vào miệng. Đó gọi là "rượu dâng không uống uống rượu phạt" vậy.

Dương Sinh: Dĩ nhiên là húp cháo này có thể quên việc kiếp trước nhưng tại sao hiện nay trẻ thơ trên thế gian ra đời lại có thể thông minh hiểu biết bội phần, có phải tại phẩm chất cháo này kém cỏi không?

Minh Vương: Dương Sinh có điểm còn chưa rõ, vì từ vô thuỷ tới nay, con người đã trải qua ngàn vạn kiếp luân hồi, húp cháo lú đã quá nhiều lần, lâu rồi trở thành thói quen, do đó mà trẻ con sinh ra ngày nay mới vô cùng khôn ngoan, cho nên nói "đầu quỉ óc quỉ" là bởi vì húp cháo lú nhiều lượt dần thành thói quen cho nên đầu óc nó khôn ngoan tinh xảo. Đó chẳng phải là điều tốt, hãy nhìn kẻ nghiện rượu, uống mãi chẳng say, mất hết tri giác, thật quá tàn nhẫn. Cho nên thế gian càng ngày càng nhiều kẻ bất nhân bất nghĩa, càng lắm kẻ linh hoạt tinh ranh nên dễ bị lạc đường. Do đó trí xảo có gì là đán mừng đâu?

Dương Sinh: A thì ra là thế.

Tế Phật: Đã cận giờ, tình hình sáu ngã chuyển kiếp lân hồi kỳ tới sẽ lại tìm hiểu tiếp cũng được.

Dương Sinh: Cảm tạ Minh Vương chỉ rõ bến mê, khai mở nhiều lẽ thâm diệu để chỉ dẫn chúng sanh, quả khó mà có được! Khó mà có được! Xin cáo từ.

Minh Vương: Dương Sinh mau lên đài sen chuẩn bị trở lại Hiền Đường.

Dương Sinh: Con đã sẵn sàng, mời ân sư trở lại Hiền Đường.

Tế Phật: Đã tới Thánh Hiền Đường, Dương Sinh xuóng đài sen, hồn phách nhập thể xác.

 

HỒI NĂM MƯƠI TÁM
DẠO ĐIỆN THỨ MƯỜI THĂM SÁU NẺO LUÂN HỒI

Phật Sống Tế Công
Giáng ngày 3 tháng 6 năm Mậu Ngọ (1978)


Thơ:
Nhất nhất nhân thân vạn kiếp nan
Đoan hành đạo đức chính y quan
Bạt mao đái giác phi vi bối
Thuỷ lục đầu sinh sương nguyệt hàn.

Dịch:
Một mất thân mình vạn kiếp nguy
Tuân theo đạo đức chỉnh xiêm y
Sừng lông xác mọc đời phi nghĩa
Đất nước sương trăng lạnh noãn thai.


Tế Phật:Nếu không tu để kiếp người rớt xuống kiếp cầm thú thì sẽ bị khổ sở tới vạn kiếp, bởi vậy phải lo sửa đổi y phục cho trang nghiêm, tuân hành đạo đức sống ngay thẳng. Nếu không bị đầu thai làm kiếp thú mình mọc sừng lông hành động phi nghĩa, làm kiếp sâu bọ chui rúc chốn đất bùn nước **c, gió trăng sương tuyết lạnh lùng. Bữa nay chuẩn bị dạo âm ti, Dương Sinh mau lên đài sen.

Dương Sinh: Xin vâng lệnh, thưa tại sao ân sư không nói thêm nhiều câu nữa?

Tế Phật: Lắm lời ắt sẽ sai lầm, nói nhiều ắt sinh quái gở, do đó nói ít là hay hơn cả, nói nhiều giá trị cũng chẳng bằng tiền.

Dương Sinh: Vâng vâng, con đã lên đài sen, chuẩn bị sẵn sàng...

Tế Phật: Đã tới nơi . Bữa nay trở lại Điện Thứ Mười xem rõ thực trạng sáu ngả luân hồi, con phải gắng lên tinh thần... Minh Vương Điện Thứ Mười đã tới.

Dương Sinh: Vái chào ra mắt Minh Vương.

Minh Vương: Hoan nghênh hai vị tới thăm bản điện, lần trước chỉ mới đến xem quán Bà Mạnh, hôm nay phải tới xem xét cảnh trí đài Chuyển Kiếp Luân Hồi. Mời tế Phật cùng Dương Thiện Sinh theo tôi tới phía trước.

Dương Sinh: Cảm tạ Minh Vương lại một lần nữa hao tổn tinh thần để hướng dẫn và giảng giải chúng tôi thấu hiểu.

Minh Vương: Không có chi, đấy là nhiệm vụ của tôi. Chúng sinh ở dương gian nếu như không cải tà qui chánh ắt hẳn đài Chuyển Kiếp Luân Hồi sẽ quay miết không ngừng thì chúng sanh quả là bất hạnh.

Dương Sinh: Dòng sông phía trước nước đỏ cuồn cuộn chảy, đó là sông gì vậy?

Minh Vương: Đó là Xích Hà (Sông Đỏ) tức dòng tinh huyết giao hợp của chúng sinh tuôn chảy, nhìn sông đỏ cuồn cuộn chảy tựa tình dục của chúng sinh dào dạt vô chừng.

Dương Sinh: Bên sông còn có vật gì giống như hình chiếc bánh xe chuyển động không ngừng?

Minh Vương: Đó là đài Bánh Xe Chuyển Tiếp (Chuển Luân Đài) cũng là Xe Sông Tía (Tử Hà Xa) đang chìm nổi trong sông Đỏ, quay miết không ngừng.

Dương Sinh: Tại sao bên cạnh còn có thêm cây cầu bắc qua?

Minh Vương: bản điện là chốn chuyển kiếp luân hồi, biên giới âm phủ tới đây là chấm dứt, cho nên cây cầu là điểm nối các ngã đường khấp chốn. Tiếp theo còn có 6 cây cầu khác cắt bằng vàng, bạc, ngọc, đá, gỗ, tre.

1. Cây Cầu Vàng: Phàm tại thế gian có công lớn tu nhân tích đức, sau khi đi thăm các ngục, được âm phủ phê chuẩn cho băng qua cầu này lên thiên đường. Nếu như công quả tròn đầy, là kẻ sĩ chân tu sau khi chết, có người chỉ mới tới âm dương giới (biên giới âm phủ và dương gian) là lên thiên đường cực lạc ngay, không phải đi qua cầu này.

2. Cây Cầu Bạc: Phàm tại thế tu nhân tích đức đạt mức trung, sau khi chết tới Sở Tu Thiện tu luyện, thời kỳ khảo hạch thông thuộc kinh điển, nếu trúng tuyển được tới "Cửu Tuyền Bộc Bố" (Thác Cửu Tuyền) thanh tẩy tính linh, qua cầu này lên dương thế nhậm chức thần, tiếp nhận sự sùng bái của cả hàng vạn người, nhang khói không dứt.

3. Cây Cầu Ngọc: Phàm tại thế có công tích thiện, sau khi trải qua sự thẩm xét của các điện xong được đầu thai nơi nhà kẻ phú quí chốn phúc địa ở cõi dương gian, sẽ qua cầu này mà vào đài chuyển kiếp luân hồi đầu thai.

4. Cây Cầu Đá: Phàm tại thế công tội ngang nhau đầu thai làm thường dân, qua cầu này vào đài chuyển kiếp luân hồi.

5. Cây cầu Gỗ: Phàm tại thế tội nhiều hơn công sẽ đầu thai làm giới bần tiện hạ cấp, chịu nghèo khổ cô quả, sẽ qua cầu này mà vào đài chuyển kiếp luân hồi.

6. Cây Cầu Tre: Phàm tại thế phạm tội ác quá lớn, phản bội thiên lý nhân luân, trộm cướp giết người dâm loạn ác nghiệp tràn đầy, sẽ đầu thai làm loài thai ( súc vật) noãn (chim muông) thấp (cá tôm cua) hoá (côn trùng) qua cầu này mà vào đài chuyển kiếp luân hồi.

Dương Sinh: Đa tạ Minh Vương đã khai mở . Tại sao trên cầu Vàng và Bạc dấu chân người quá ít, còn cầu khác quá đông đúc giống như cố chen chúc đuổi theo cho kịp thời giờ.

Tế Phật: "Ta đi cầu gỗ dành riêng của ta, người đi nẻo đường dương gian của người". Không dính dấp với nhau, đó là các âm hồn sắp chuyển kiếp luân hồi, húp xong cháo lú mê mê tỉnh tỉnh chen chúc đi trên các ngả đường dành sẵn cho mình, người bận y phục quan tước, kẻ vác dụng cụ người mang nghiên bút, kẻ mặc da thú, kẻ đội đầu thú có sừng, kẻ điên điên khùng khùng, mỗi người mỗi vẻ biểu lộ rõ bản năng nao nức lên dương thế.

Minh Vương: Họ đều mất lý trí giống như cầm dao mà chẳng biết phen này đi, người không chết thì ắt ta sẽ chết, lại còn hí hửng ra chiều đắc ý. Cảnh dương gian cũng giống hệt cảnh này, thế mới biết hố sâu bẫy người, lửa thiêu còn bốc cháy, hiện tượng luân hồi chuyển kiếp sinh sôi nẩy nở thấy cũng chẳng khác gì cảnh đó.

Dương Sinh: Họ mê mê đắm đắm đi trên cầu Ngọc, Đá, Gỗ, Tre nhắm đài chuyển kiếp luân hồi mà lao vào, có kẻ rớt xuống mất tiêu chẳng thấy bóng tăm, chẳng hiểu những kẻ đó làm cách nào để có thể chuyển kiếp đầu thai?

Minh Vương: Người đời cần phải hiểu thật rõ sự việc này, tôi sẽ giảng giải rành rẽ dưới đây: Vạn vật chuyển sinh hẳn là do hai khí âm dương giao hợp kết cấu mà thành. Đài chuyển kiếp luân hồi cũng giống như cửa ngõ âm dương của người đời, nam nữ lúc động tình dục, tâm thần ắt hôn mê, tinh huyết dâng tràn giống như sông Đỏ, dưới đài Chuyển Kiếp Luân Hồi lớp lớp sóng dâng trào, nước cuốn qua đẩy đưa bánh xe chuyển kiếp, giống như cái guồng nước quay theo nước chảy sinh ra sức hút. Những âm hồn mê mê tỉnh tỉnh này sẽ tuỳ nhân duyên của mỗi kẻ mà bị cuốn hút vào trong bánh xe chuyển kiếp luân hồi. Giống như cơ thể của người mẹ trên đời do tinh huyết giao hợp mà cấu tạo thành bào thai, tính linh đã nhập vào cơ thể thai nhi, mười tháng mang thai, một sớm tới giờ, ắt linh thể này sẽ theo đài chuyển kiếp chào đời. Kêu một tiếng từ Tử Hà Xa (bánh xe sông Tía) nhào ra, máu nước cùng tuôn. Khóc một tiếng, hoảng kinh tỉnh thức nhìn lại đã tới trần gian. Ngoài ra còn bốn loại sinh vật là: thai (trâu bò) noãn (gà vịt) thấp (cá tôm) hoá (côn trùng) tuỳ thuộc mà sinh sản, tuỳ theo khoảng thời gian dài ngắn khác nhau mà nuôi dưỡng bào thai nơi đài chuyển kiếp luân hồi. Người đời lúc hoài thai vì hà xa (xe sông) chuyển động cho nên thường ói mửa. Đó là lúc bào thai choáng váng, giống như cảnh ngồi xe chóng mặt, nôn nao.

Dương Sinh: À thì ra là vậy, Minh Vương nếu như không giảng rõ người đời hiện nay chẳng hiểu.

Minh vương: Đài Chuyển Luân giống hình bát quái trong có một còng tròn là hình thái cực, vốn gọi là vô cực, vô cực nhất động sinh thái cực, thái cực sinh âm dương, cho nên đài chuyển luân chuyển động tức nhiên sinh sôi nẩy nở không ngừng, bên trong có sáu lỗ để chui ra nên gọi là sáu nẻo luân hồi. Lỗ thứ nhất: đầu thai làm công hầu khanh tướng. Lỗ thứ hai: đầu thai làm sĩ nông công thương (bao gồm cả loại nghèo khổ, cô quả). Lỗ thứ ba: đầu thai làm trâu bò v.v... Lỗ thứ tư: đầu thai làm gà vịt . Lỗ thứ năm: đầu thia làm cá tôm v.v.. Lỗ thứ sáu: đàu thai làm sâu bọ... Mỗi loài chiếu theo công tội riêng mình mà thành hình.

Tế Phật: Giống hệt như công xưởng ở thế gian, vì nguyên liệu hơn kém nên sản phẩm cũng khác nhau. Như gỗ tốt có thể xây cất nhà cửa, gỗ xấu chỉ dùng để nấu nước nấu cơm. Con người chuyển kiếp luân hồi cũng vậy, nếu kiếp trước lương thiện, khi đầu thai cũng gặp được đường ra tốt. Bởi vậy các laọi nhu yếu phẩm của chúng sanh cần phải sửa đổi cho tốt hơn mới có thể tránh khỏi đầu thai làm kẻ ác nhân.

Dương: Có thể nói riêng về sáu ngả luân hồi được chăng?

Tế Phật: Sáu ngã luân hồi gồm: ngả trời, ngả người, ngả a tu la, ngả địa ngục, ngả quỉ đói, ngả súc sinh; đó là căn cứ vào mỗi loài mỗi bậc mà phân loại. Ngả trời tức ngả thiên đường nơi Tiên Phật Thánh Thần ở thuộc hệ thống ngả trời, sau khi các vị đó đã chứng quả thành đạo, chẳng cần húp cháo lú, không phải qua đài chuyển kiếp luân hồi mà bay thẳng lên thiên đường. Điểm này mong chúng sinh tỉnh ngộ để thoát lý sáu nẻo luân hồi. Kẻ có nguyên lực hay túc duyên, luôn ôm ấp lòng từ bi, thấy chúng sinh chưa được độ sinh lòng trắc ẩn, nên thường chuyển kiếp đầu thai tu chân học đạo, quyết chí dạy dỗ để khai sáng dẫn đường cho chúng sanh, như các vị giáo chủ, sư tổ của các tôn giáo, hẳn là phải có căn cốt Tiên Phật, do đó nói tiên Phật không rời chúng sanh. Từ xưa tới nay Tiên Phật phát nguyện giáng thế cứu độ chúng sinh rất nhiều. Cho nên ở tại cảnh giới "bất sinh bất diệt". Tiên Phật thường giáng trần gian, địa ngục do đó "luân hồi" đổi là "lai hồi" để xem xét, chớ không chỉ đầu thai chuyển kiếp mới được gọi là "luân hồi". Đúng ra có tới ba ngàn đại thế giới, đường qua lại tại sao chỉ chia làm sáu ngả. Cho nên phải nói "vạn nẻo luân hồi" mới phải. Tính linh thông cùng nhau chứ không ở riêng một cảnh giới nào, như cùng một gốc toả ra muôn nẻo khác nhau, muôn nẻo khác nhau lại thâu về một gốc, chúng sinh nên hiểu điều đó. Dương Sinh những điều mắt thấy bữa nay mới đúng là sáu nẻo luân hồi.

Minh Vương: Đại khái tình hình chuyển kiếp ở Điện Thứ Mười đã tiết lộ trong sách Địa Ngục Du Ký. Hy vọng người đời gắng liễu ngộ cùng thể nghiệm. Đầu thai chuyển kiếp tuy do âm phủ phán quyết nhưng kỳ thực là con đường thế nhân tự tìm tới, nếu như không mau tu tâm dưỡng tính, một sớm đánh mất thân mình, hẳn là muôn kiếp khó tìm lại được. Kính cẩn đưa tiễn Tế Phật cùng Dương Thiện Sinh trở lại Hiền Đường cùng chúc gặp nhiều may mắn trong việc hoàn thành cuốn sách để sớm cứu độ hết thảy chúng sinh.

Dương Sinh: Cảm kích lời vàng của Minh Vương đã phá nỗi mê chấp ngàn đời, thế nhân quả là được ơn phước. Hẹn gặp lại. Con đã lên đài sen, kính mời ân sư trở lại Hiền Đường.

Tế Phật: Toàn bộ Điện Thứ Mười địa ngục tới đây kể như đã dạo thăm xong. Trọng trách nặng nề này đã nhẹ bớt được phân nửa, Dương Sinh cũng đã quá cực nhọc, rằm tháng tám mùa thu năm nay thiên ký sự này in thành sách, tinh thần Tam Tào ( thần, nhân quỉ) hẳn là đều vui mừng, chắc chắn bút mực không thể nào tả nổi . Bởi vậy chúng sanh trong thiên hạ nên in tặng sách này thật nhiều để phổ biến chân lý, đề cao chính pháp, đó cũng là tâm nguyện của ta. Qua mười điện địa ngục, đã tới lúc bình mình ló dạng, mong chúng sinh có thể ngộ được cái tâm lý trong sạch, dứt bỏ được cái tâm lý chật hẹp của riêng mình, mở rộng con tim từ bi hân hoan tràn ngập đất, ngả thiên đường cũng ở ngay trước mắt... Đã tới Thánh Hiền Đường, Dương Sinh xuống đài sen, hồn phách nhập thể xác.



.:: Trang chủ ::.
>>Tag :
Online: 1 / 9
C-STAT