The Soda Pop
Game mobi, avatar, phần mềm miễn phí
HOME GAME MP3
>>Kho Game Online 2013
>>Hot Clip Cựt Hay 2013
>>Kênh 18 Cập Nhật
I love you baby (Spandex)
>>Admin : Chào mừng bạn đến với wapsite http://giaitrionline.sextgem.com Trang giải trí hoàn toàn miễn phĩ hàng đầu vn.Chúc Bạn Online Vui vẻ...!
Thế giới giải trí trên mobile
>>Game Cập Nhật 24h...
Truyện tâm linh

 

HỒI NĂM MƯƠI CHÍN
DẠO KHU BÌNH DÂN Ở ÂM PHỦ

Phật Sống Tế Công
Giáng ngày 9 tháng 6 năm Mậu Ngọ (1978)


Thơ:
Nhân gian bách nghiệp cạnh phân tranh
Địa phủ bình dân tình dạ doanh
Đại hoạn khu thân nan khán phá
Âm hồn đáo thử động u tình.

Dịch:
Bách nghiệp người đời mãi cạnh tranh
Bình dân âm phủ tối kinh doanh
Cái thân đại hoạ không lo lắng
Hồn tới âm ti nặng chĩu tình.


Tế Phật: Thế gian trăm nghề cạnh tranh nhau cách dị thường, âm phủ dưới trời sao đêm ảm đạm, khắp nơi cũng hành nghề sầm uất. Lão tử nói: "Ngô sở dĩ hữu đại hoạn, vị ngô hữu thần; cập ngô vô thân, ngô hữu hà hoạn?" (Sỡ dĩ ta có nạn lớn, vì ta có thân, tới khi ta không còn thân, ta đâu có nạn). Cái thân xác giả tạm này dĩ nhiên bỏ thì thương vương thì tội, do đó người đời tới âm phủ rồi mà vẫn còn động lòng trắc ẩn nghĩ có kỳ lạ không? Bữa nay ta dẫn Dương Sinh đi thăm khu Bình Dân để được tỏ tường, Dương Sinh mau lên đài sen.

Dương Sinh: Xin tuân lệnh, con đã sửa soạn xong, mời ân sư lên đường...

Tế Phật: Đã tới, Dương Sinh xuống đài sen.

Dương Sinh: Thành âm phủ này náo nhiệt lạ thường, người ra kẻ vào nhiều vô kể, kẻ nào kẻ nấy vẻ mặt hớn hở vui tươi, không một âm binh áp giải, nên rất tự do, trên vách thành thấy đề ba chữ "Khu Bình Dân", chẳng rõ phía trong đó tình hình ra sao?

Tế Phật: Khu Bình Dân tức là khu "Bình Hồn" (hồn yên). Phàm người trần sau khi qua đời, những vong hồn công và tội ngang nhau, kẻ tại thế không kết ấn oán với ai ắt khỏi phải đầu thai, vào thẳng khu Bình Dân ở âm phủ. Sở dĩ gọi là khu Bình Dân tức là được hành nghề tự do, tại thế nếu làm nghề nông hay buôn bán, lúc tơi đây cũng có thể hành nghề cũ, lấy thương, nông làm chính để tự lực cánh sinh. Khác hẳn xã hội khoa học tiến bố ngày nay trên dương gian không cần phải làm lụng vất vả mà vẫn sống sung sương, còn những kẻ tới đây dĩ nhiên phải nhờ vào đôi tay làm việc cực nhọc mới mong duy trì sự sống. Chúng ta hãy vào trong xem xét tình hình.

Tướng Quân Giữ Cửa: Thần Thánh từ phương nào tới khu này đây?

Tế Phật: Ta là Phật Sống Tế Công, phụng chỉ hướng dẫn người phàm tham quan quí khu để viết sách khuyên đời.

Tướng Quân: Tình hình của bản khu làm sao có thể tiết lộ được?

Tế Phật: Ngọc Chỉ đây, mau vào trong thông báo.

Tướng Quân: Ngu chức phạm thượng, xin Phật Sống tha tội, tôi phải vào trong thông báo ngay mới được.

Khu Trưởng: Xin Tế Phật tha thứ, Dương Sinh che chở vì Tướng Quân không biết hai vị . Bữa nay hai vị quá bộ tới thăm khu Bình Dân, xin tha tội về việc không nghinh đón.

Tế Phật: Cũng tại không thông báo trước, xin chớ bận tâm.

Khu Trưởng: Kính mời hai vị vào trong tham quan.

Dương Sinh: Cảm tạ sự tiếp đãi của Khu Trưởng, Khu Trưởng ở đây có giống Khu Trưởng ở dương gian không?

Tế Phật: Này Dương Sinh con chớ nhiều lời, sở dĩ kêu Trưởng chỉ vì tôn xưng, còn đích thực là Chủ Quản khu Bình Hồn.

Dương Sinh: Các kiểu kiến trúc phòng óc trong khu này toàn bằng gỗ, không thấy có lầu cao nhà lớn như ở dương gian.

Khu Trưởng: Khu Bình Dân là nơi âm hồn cư ngụ, tính của gỗ và đất lại có liên quan với nhau, cho nên âm hồn ở nhà gỗ rất thích hợp.

Dương Sinh: Có quán ăn, quán tạp hoá, người tụ họp đông đảo chẳng khác gì dương gian, cũng có một số người để tóc dài, bận đồ xưa, chẳng rõ lý do tại sao?

Khu Trưởng: Trong khu này có một số âm hồn thuộc triều đại khác, vì vậy ai nấy giữ cách sinh hoạt riêng của mình như lúc còn sống, cho nên nhìn thấy tự nhiên có chút khác nhau, để tôi đưa hai vị ra đồng xem cách thức canh tác ngoài ruộng.

Tế Phật: Âm dương đôi ngả, nhưng tâm lý giống nhau, lúc sống không lo tu chính đạo cho nên sau khi chết không quên được nghề nghiệp kiếp trước. Do dó nói "chết mang nghề nghiệp theo", như cách sinh hoạt ở đây, vong hồn không bỏ nghề nghiệp trước họ chỉ thích làm nghề cũ.

Dương Sinh: Ruộng đất ngoài đồng, khắp nơi đều có người canh tác, tất cả chỉ nhờ vào đôi tay làm việc khó nhọc cần cù, không hề có một con trâu hay cái cày máy giúp sức.

Khu Trưởng: Sau khi chết chẳng thể so sánh với lúc còn sống thì làm sao hưởng phúc, cho nên chỉ nhờ cậy ở năng lực tự nhiên làm việc để sống.

Dương Sinh: Tình hình sinh họt của những người này ra sao?

Khu Trương: Sinh hoạt giống như người ở thế gian, ngày ba bữa ăn uống, làm lụng nghỉ ngơi có giờ giấc, vì hồn phách của họ còn mê loạn, thất tình lục dục, do đó cũng có hôn nhân qua lại, bình thường làm lụng vất vả khổ cực sống lâu thành thói quen.

Dương Sinh: Có phải họ sẽ vĩnh viễn làm việc ở đây?

Khu Trưởng: Chẳng phải, họ cũng có mệnh thọ quản chế, hết hạn được trở về nghỉ ngơi để chuyển kiếp đầu thai.

Dương Sinh: Chẳng rõ dương gian đốt giấy vàng, giấy tiền, chi phiếu cùng lễ vật cúng bái ở đây họ có được hưởng không?

Khu Trưởng: Vấn đề này là một nghi vấn mà thế gian cứ tranh luận hoài, tôi xin đặc biệt trình bày như sau: Tổ tiên người đời sau khi tạ thế, có kẻ đốt giấy vàng, giấy bạc, giấy tiền, chi phiếu v.v... để cho người chết sử dụng, nhưng những người này lại đều là những "thân đợi tội" ở âm phủ, bởi vậy họ không được hưởng tiền bạc đó! Tục ngữ nói: "vận lai hoàng thổ biến thành kim" (Vận tới đất biến thành vàng) lấy dương gian hiện tại mà luận thì ở đó thì tấc đất tấc vàng, đất có thể biến thành vàng là sự thật. Còn như thể tro than giấy vàng, giấy bạc, giấy tiền v.v ... cúng cho người chết cuối cùng đều về đất, cho nên đất có thể sinh ra vàng là gốc ở cái lý ngũ hành tương sanh tương khắc. Giấy qua lửa thành tro nhưng vàng thếp thì lại bất diệt, tro hoá thành đất, hơi là khí ngũ hành. Âm hồn nhận được giấy vàng của con cháu đời sau là do ngũ tạng nhận được khí đó giống như người hấp thụ phần dinh dưỡng mới có thể tiếp tục sinh trưởng.

Dương Sinh: Cớ sao vẫn nghe nói trong lúc nằm mơ con cháu thường thấy ông bà cha mẹ hiện về xin tiền để tiêu?

Khu Trưởng: Thức ăn của các vong linh là khí cho nên đồ cúng chưa từng bị vong hồn nuốt mắt là bởi vong hồn chỉ hít khí vị mà thôi. Vong hồn vì phải làm việc để sống hoặc sau khi bị hình phạt, nguyên khí không đủ, cho nên có kẻ trở lại dương gian hướng người thân xin ăn, đòi tiền, đó là cầu yểm trợ nguyên khí. Đốt giấy tiền, vàng bạc chẳng cần nhiều lắm, nhận được chút lòng hiếu thảo của con gái là đủ rồi, tại dương thế chính mình sống giàu sang, tổ tiên cũng không có cách gì nhận được cái phần "phúc khí", cho nên việc cúng bái là cốt để yên lòng người chết, để đạo lý tồn tại. Như "phúc khí", "môi khí" (khí mốc) chẳng phải là loại khí sao? Bởi vậy đốt giấy để hoả khí hoá âm khí của vong hồn, để trợ nguyên khí rất là điều dúng, người đời chớ có khinh thị. Tuy nhiên chẳng cần đốt quá nhiều lỡ vong hồn không có may mắn để nhận sẽ lãng phí. Do đó đốt giấy tiền, vong hồn sẽ chỉ hấp thụ được khí, chớ không dùng để mua bán được. Ở âm phủ có loại tiền riêng lưu hành, tuyệt đối không nhờ cậy dương gian cung cấp.

Tế Phật: Giấy tiền chỉ hữu dụng đối với những vong hồn bình thường, còn nếu là kẻ có công đại thiện ở cõi thế hoặc kẻ tu đạo sau khi chết họ "qui chân", nguyên linh đạo khí của họ sung thiên, không dùng "tục tiền, tục khí" để bổ sung, điểm này mong người đời hiểu rõ.

Dương Sinh: Ân sư nói rất chí lý, tuy nhiên nhừng xưởng in giấy bạc âm phủ ở dương gian lại bất nhất, nên phẩm chết chế tạo sai biệt quá lớn, mang tới ngân hàng nhà nước ở âm phủ không hiểu làm sao sử dụng.

Tế Phật: Ha ha, công xưởng chế tạo tiền âm phủ ở dương gian quá nhiều, nên phần đông chỉ nhằm kiếm lời thành bớt công, giảm vật liệu, nếu như không chế tạo thực thà đó là tự tác nghiệp, ta đã từng thấy âm phủ hoàn trả lại những món đồ không đủ tiêu chuẩn rất nhiều.

Dương Sinh: Âm hồn ở khu Bình Dân với vong hồn phạm tội có chi bất đồng?

Khu Trưởng: Vong hồn ở khu Bình Dân được tự do không quá bị trói buộc, muốn tới dương gian có thể được phê chuẩn, khoản bảy tháng thay phiên nhau ra ngoài. Nếu là tội hồn thì trái ngược hẳn, lúc thường chịu hình phạt, trừ phi tự mình tế sao hoặc tình trạng đặc biệt còn không khó được ra ngoài, ngoại trừ tháng bảy, kẻ có tội nhẹ có thể ra ngoài đi đây đi đó.

Dương Sinh: A thì ra là vậy.

Tế Phật: Khuyên người đời lo tu thân học đạo giác ngộ chân lý thấy được ảo thân là giả, để sau khi chết không còn ảo tưởng là mình vẫn còn sống ở thế gian, đến khu Binh Dân lại còn muốn làm việc nặng nhọc vất vả, rất khó chữa trị nổi. Không vượt được đường tu sinh ắt sinh như tử, tử như sinh, sinh sinh tử tử, lăn lóc mãi trong vòng luân hồi, vĩnh viễn không có ngày ngóc đầu lên nổi . Bữa nay thời giờ đã hết, chuẩn bị trở lại Hiền Đường.

Khu Trưởng: Lệnh các quan viên hàng ngũ chỉnh tề đưa tiễn.

Dương Sinh: Cảm tạ sự chỉ dẫn của Khu Trưởng, xin cáo từ.

Tế Phật: Đã tới Thánh hiền Đường, Dương Sinh xuống đài sen, hồn phách nhập thể xác.

HỒI SAU MƯƠI
DẠO SỞ TU THIỆN TY THƯỞNG THIỆN VÀ TY PHẠT ÁC

Phật Sống Tế Công
giáng ngày 19 tháng 6 năm Mậu Ngọ (1978)


Thơ:
Hồn qui tụ thiện tái tu công
Luyện tính ma tâm khổ dụng công
Đạo pháp văn thi thâm cứu học
Nhân gian cứu thế hiển linh thông.

Dịch:
Trường học hồn ơi gắng trả bài
Tu tâm sửa tánh chẳng hề sai
Thi văn đạo pháp lo tìm hiểu
Cứu độ trần gian hiện thánh thai.


Tế Phật: Bữa nay dạo địa ngục đã định tới Sở Tụ Thiện cùng Ty Thưởng Thiện và Ty Phạt Ác. Sách Địa Ngục Du Ký viết tới đây đã gần kết thúc, ta rất vui mừng thấy nhiều kẻ phát thiện tâm ấn tống rất là nhiệt thành, quả lòng từ bi với con người là một, có như vậy mới không phụ công lao khó nhọc suốt hai năm qua bôn ba âm phủ của thần và người, chỉ mong sao chúng sanh trong thiên hạ nhận ra chân lý quay về nẻo đạo, theo đường lương thiện. Địa Ngục Du Ký là một cuốn sách mà chơn lý phù hợp với mọi tôn giáo, phàm kẻ chịu khó độc sẽ có lợi ích cho tâm thần vô kể, ta ra công hô hào là mong chúng sanh bỏ ác theo thiện, làm sự lành, tránh sự dữu, được người gọi là kẻ tốt, một phen hết lời kêu gọi tu tâm, mong người có lòng trong thiên hạ cùng lên tiếng gọi đàn. Dương Sinh sửa soạn lên đài sen.

Dương Sinh: Con đã sẵn sàng, mời ân sư lên đường...

Tế Phật: Đã tới, Dương Sinh xuống đài sen.

Dương Sinh: Sở Tụ Thiện đã ở ngay trước mắt, phía ngoài rất sạch sẽ, khuôn viên trồng các loại cây cảnh va `hoa, khác hẳn cảnh nhà lao tối tăm ở âm phủ.

Tế Phật: Sở Tụ Thiện cũng là nhà trường ở chốn âm phủ, chuyên môn chỉ dạy các thần chức và nhân viên tới tu luyện.

Dương Sinh: Cửa sổ đã mở, các quan viên đã xếp hàng nghinh đón mình.

Tế Phật: Sở Trưởng cùng các quan viên trong sở đã tới, Dương Sinh mau tới trước làm lễ ra mắt.

Dương Sinh: Xin ra mắt Sở Trưởng cùng chư vị Tiên Quan.

Sở Trưởng: Miễn lễ, hoàn nghênh Dương Thiện Sinh cùng Tế Phật tới thăm, đợi đã lâu! Mời hai vị theo tôi vào trong để tiện tham quan.

Tế Phật: Rất cám ơn. Bữa nay tới đây quấy rối, xin Sở Trưởng ban ân chỉ giáo, cùng giới thiệu tình hình của quí sở cho Dương Sinh đươc, rõ.

Sở Trưởng: Lẽ đương nhiên bản sở có tên là Tụ Thiện Sở còn gọi là Sở Hợp thiện, phàm người đời lúc sống công đức lớn lao nhưng chưa đạt tới tiêu chuẩn "thăng thiên giới chứng quả" đều được dẫn vào Sở Tụ Thiện tu luyện để chuẩn bị "thượng thăng thiên giới" hoặc trở lại trần gian tiếp nhận chức Thần cứu đời giúp người.

Dương Sinh: Người ở phía trước có phải là Trang Kiến An, một môn sinh cũ của bản đường không?

Tế Phật: Phải rồi, bữa nay được tương hội tại đây phải nói là có chút nhân duyên.

Dương Sinh: trang tiên sinh nhìn thấy tôi mắt muốn ứa lệ...

Sở Trưởng: Trang Thiện Hồn, người chớ bi thương, bữa nay đặc biệt sấp xếp cho các anh là đồng đạo với nhau được tương hội tại đây, có thể kể lại tình cảnh sau những ngày từ giã cõi trần.

Trang Thiện Hồn: Bữa nay được hội kiến Dương thiện Sinh tại đây, trong, trong lòng đà cảm động nói không được, nước mắt bi thương lại còn tuôn trào. Lúc sống nhập môn Thánh Hiền Đường, đã nhận được sự chiếu cố của Quan Ân Chủ cùng chư vị đồng tu do đó mà tôi hăng hái ra sức công quả, hằng ngày tới toà soạn tạp chí Thánh Hiền trả lời thư tín, lòng những tưởng gắng công quả tương lai có thể tiêu dao cõi thiên đường song vì quá si mê nên còn lưu lại chút tơ duyên tình ái nơi cõi thế cho nên sau khi rời trần gian tuy có Phúc Thần dẫn đường cùng Ân Chủ bảo hộ, song vì gây lỗi quá nhiều, công tội ngang nhau, tư cách không đủ để lên thiên đường. Lúc tại thế, Ân Chủ kỳ vọng ở tôi quá nhiều, luôn dạy dỗ khuyến khích, song vì tôi trí tuệ nông cạn nên chưa thể nghiệm cùng giác ngộ nổi Thánh ý, không làm chủ được thân, tâm nguyện chưa thành nên thân chết trước... May mắn nhờ lúc sanh tiền một lòng chân thành, Ân Chủ mới dẫn tôi đi tham quan tinh trạng xử phạt tại các ngục, sau đó trở về Sở Tụ Thiện tu luyện. Lúc cử hành đám tang, tôi được các vị đồng đạo của hiền Đường thắp nhang, đi đưa, lòng tôi tràn đầy cảm kích nói không được, xin Dương Sinh cho tôi gởi lời cám ơn tới cá bạn đạo. Tôi ở đây hàng ngày học văn, học đạo luôn luôn bị khảo hạch. Chúng tôi phải trao đổi, vun bồi lòng từ bi như thấy của không tham, thấy sắc không mê... môn nào cũng phải khá vượt mức. Những đề thi đều do Tiên Phật hoá phép, như muốn chúng tôi đi tới nơi nào, hốt nhiên bên đường hiện đầy vàng, có gái đẹp tới dẫn dụ, nếu như tâm thần không định sẽ bị thi rớt, liền coi như không hợp cách phải tu luyện lại. Bình thường có Tiên Phật Thánh tới đây giảng dạy đạo pháp, tuy không bị xử phạt nhưng hương vị của sự học bài và trả bài cũng chẳng dễ dàng hấp thụ.

Sở Trưởng: Sở Tụ Thiện chuyên môn huấn luyện những người sẽ đạm nhận chức Thần hoặc để thay thế những vị Thần linh sức đạo yếu kém. Do đó mà học viên luôn bị khảo nghiệm, tới bao giờ đạt được cốt cách thần Thánh mới cho tốt nghiệp. Sau khi tốt nghiệp, có kẻ vì nhờ gặp duyên cho nên được Thần Tiên độ về thiên đường tu luyện thêm, có kẻ trở lại dương gian đảm nhiệm chức thần.

Trang Thiện Hồn: Xin nhờ Dương tiên sinh nói lại với các con tôi là phải chăm lo tu thân học đạo. Con tôi Văn Hiền tính trực, làm không nổi việc lớn thì thật đáng buồn! Hy vọng bạn đạo của Thánh Hiền Đường thấy rõ được điều đó mà cố gắng giúp đỡ. Nhớ thuở trước tôi từng nói "ước gì mình được theo Dương thiện Sinh xuống dạo âm phủ" chẳng ngờ lời nói đó giờ đây thành lời sấm, ước mong đó giờ đây thành sự thực. nay tôi muốn làm công quả thật nhiều cho Thánh hiền Đường nhưng nhục thể đã mất nên chẳng thể có sức.

Tế Phật: Sở Tụ Thiện tình hình đại khái như vậy, chúng tôi còn phải tới tham quan hai ty Thưởng Thiện và Phạt Ác. Xin cáo từ.

Dương Sinh: Xin Trang tiên sinh giữ gìn cẩn thận, việc ở Thánh hiền Đường chớ có bận tâm.

Trang thiện Hồn: Cảm tạ Dương Thiện Sinh.

Sở Trưởng: Lệnh cho các quan viên hàng ngũ chỉnh tề đưa tiễn.

Tế Phật: Dương Sinh lên đài sen, chúng ta tới nơi khác tham quan.

Dương Sinh: Con đã lên đài sen, mời ân sư khởi hành...

Tế Phật: Đã tới ty Thưởng thiện.

Dương Sinh: Quả không sai, phía trước có tấm bảng đề ba chữ "Thưởng Thiện Ty"

Quan Coi Ty: Hoan nghênh Tế Phật cùng Dương Thiện Sinh tới thăm.

Tế Phật: Hôm nay thầy trò chúng tôi tới quí ty tham quan, xin giới thiệu sơ lược tình hình.

Dương Sinh: Các vong hồn tới đây đều do Phúc thần dẫn đường, không cần khí giới áp giải hoặc roi đánh đập, coi vẻ họ rất tự do.

Quan Coi Ty: Phàm người đời sau khi tạ thế, kẻ công nhiều hơn tội, một số tới đây trước để chờ xử lý. Những vong hồn tới bản điện đều tự do tự tại, có thể uống trà nhàn đàm suốt ngày, hoặc đnáh cờ tiêu khiển. Ty Thưởng Thiện chỉ là nơi các vong hồn lương thiện tạm thời nghỉ ngơi mà thôi. Những người tới đây, sau khi đo8ị một thời gian sẽ được dời sang sở Tụ Thiện hoặc gởi tới các điện sưu tra quyết định.

Dương Sinh: À ra nguyên lai là như vậy.

Tế Phật: Vì thời giờ có hạn, chúng tôi phải tới Ty Phạt Ác tham quan, xin cáo từ.

Quan Coi ty: Lệnh cho các quan viên hàng ngũ chỉnh tề đưa tiễn.

Tế Phật: Dương Sinh lên đài sen, dời đây không xa sẽ tới ty phạt Ác... Đã tới.

Dương Sinh: Đây với ty Thưởng thiện hoàn toàn khác nhau, tấm biển trên cửa đề ba chữ "Ty Phạt Ác" vong hồn tới đây đều bị âm binh áp giải, giống hệt như bị bắt bớ.

Quan Coi Ty: hoan nghênh hai vị ffạo trưởng. Bữa nay quí vị thân hành tới tham quan, bản ty cảm thấy vô cùng vinh dự, quí vị viết sách khuyên đời, công đức thật là vô lường.

Tế Phật: Quan Ty quá khen, thầy trò chúng tôi tới đây, vì thờ giờ eo hẹp, kính mong Quan Ty giới thiệu gấp tình hình của quí Ty.

Quan Coi Ty: Được lắm, bản ty gọi là Ty Phạt Ác. Phàm những kẻ trên đời gian manh hại người, phản bội lẽ Trời, thần ba cõi tuần du ngày đêm theo dõi báo cáo về âm phủ. Nếu tội quá nặng bản ty ắt triệu nguyên thần (thần khí nguyên linh) của y tới âm phủ trừng phạt. kẻ ở thế gian mà thần khí bị sửa trị ở âm phủ thì chỉ cảm thấy mơ mơ hồ hồ, thống khổ vạn phần. Lúc này người phàm mắc bịnh có cảm giác đàu chóng váng đau nhức, toàn thân bần thần khó chịu, chỉ biết là mình có bịnh, thân tâm khó chịu buồn bực, không rõ đó là bịnh ma hãm thân, hồn phách đã tới âm phủ chịu hình phạt. Lúc khỏi bịnh là phút hồn phách được thả về dương gian tinh thần cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái. Những kẻ đang bị áp giải đi ngang qua kia cũng là hồn phách của người trần, đó là loại công tác thứ nhất của bản ty, còn loại công tác thứ hai là trừng phạt những phàm nhân sau khi chết. Cũng có kẻ vì tội ác quá nặng, phải giao cho bản ty sửa trị trước, đợi cá điện sưu tra ấn chứng của tội hồn xong mới giải giao tới để họ liệu tiếp, cho nên bản ty chỉ là chỗ tạm thời câu lưu mà thôi.

Dương Sinh: thì ra nguyên nhân là như vậy, cảm tạ sự chỉ giáo của quí ty.

Tế Phật: Thời giờ đã trễ, chúng ta sửa soạn trở lại hiền Đường.

Quan Coi Ty: Lệnh cho các quan viên hàng ngũ chĩnh tề đưa tiễn.

Tế Phật: Dương Sinh lên đài sen.

Dương Sinh: Con đã sữa soạn xong, mời ân sư trở lại hiền Đường.

Tế Phật: Thánh hiền Đường đã tới, Dương Sinh xuống đài sen, hồn phách nhập thể xác.



.:: Trang chủ ::.
>>Tag :
Online: 1 / 7
C-STAT